Cuộc đời Lương Hòa đầy biến chuyển và bất ngờ. Khi cô kết hôn với đồng chí trung tá Cố Hoài Ninh, mọi thứ không dễ dàng như cô tưởng. Cuốn sách này khiến bạn không chỉ đọc về một câu chuyện tình cảm, mà còn về sự đấu tranh và lựa chọn trong hôn nhân. Lương Hòa không phải là người mạnh mẽ, nhưng cô biết cách giữ lấy hạnh phúc của mình. Còn Cố Hoài Ninh, với sự kín đáo và những cảm xúc sâu kín, đã chọn Lương Hòa từ rất lâu trước khi cả hai gặp nhau. Có không ít điều bất ngờ và cung bậc cảm xúc trong cuộc hôn nhân của họ. Mời bạn đọc khám phá và cảm nhận từng trang sách nhé!Cảm xúc không đủ sâu, nhưng khi nhân vật dám mạnh mẽ thể hiện, khi họ đặt tay lên tay của nhau đợi chờ, đôi mắt ngọc hổ phách đã khắc sâu vào trong trái tim anh, trở thành kỷ niệm đáng nhớ trong lòng anh.
Cố Hoài Ninh là một người đàn ông tĩnh lặng, giống như hương nước hoa Davidoff mà anh mang, mang theo hương biển, khiến người ta dễ dàng bồi hồi. Tương tự như nhân vật nữ chính, hình ảnh của Cố Hoài Ninh được biết đến rất rõ, không quá phô trương, nhưng vẫn giữ được sự sang trọng “cao-phú-soái” đặc trưng, ghi dấu sâu trong lòng tôi.
“Chào anh, đồng chí trung tá” có thể được coi là biểu tượng của quân nhân trong lòng tôi. Dù sau này, tôi cũng đã có nhiều cảm xúc với các anh lính khác, nhưng vị trí của Cố Hoài Ninh vẫn không bao giờ thay đổi. Điều đặc biệt là, Lương Hòa là một trong những nhân vật nữ bánh bèo duy nhất không bị tôi đẩy vào “lãnh cung”, thậm chí vẫn luôn được yêu thương và nằm trong danh sách những nhân vật nữ chính ấn tượng nhất đối với tôi.
Đối với cá nhân tôi, “Chào anh, đồng chí trung tá” là tác phẩm xuất sắc nhất của Scotland Chiết Nhĩ Miêu, bởi mọi nhân vật đều được phát triển một cách hợp lý, cốt truyện nhanh nhẹn nhưng không khiến mất đi sự cuốn hút riêng. Nếu bạn đang đắm chìm trong tình cảm với một anh lính hoặc đơn giản chỉ muốn trải nghiệm câu chuyện tình yêu nhẹ nhàng, ấm áp với người lính, thì tôi rất hân hạnh và sung sướng mời bạn hòa mình vào cuốn sách này.
Recen by #Gian Thần – fb/ReviewNgonTinh0105″Lương Hoà là cái tên được đầu óc nam chính nhắc đến ngay sau khi thức dậy, khi Thím Trương đang bận bếp. Nhìn cảnh này, thím Trương chỉ nhún vai tiếp tục nấu nồi cháo mà thôi! Không phải vì thím Trương lạnh lùng, mà chỉ đơn giản là đã quá quen với tình huống đó rồi!Đứa nhóc được gọi tên trong trạng thái ngủ ngon, áo ngủ khoanh tay, đứng trước cửa sổ. Miệng nhỏ bặm, đôi mắt đen sâu, tròn đầy nét phẫn nộ. Tuy nhiên, khi thấy mẹ cầm tấm ga trải giường, cậu nhóc chỉ nhẹ nhàng nói, “Con ngủ dậy và … tè ra một con mèo máy…”Mèo máy????Đang giận dữ, nhưng khi Lương Hoà nhìn tấm ga thấm nước tiểu của con trai, trông giống chú mèo máy Doreamon. Cô không biết có nên khen trí tưởng tượng phong phú của con hay không, hay là giáo dục con không được tè đây nữa. Trong thoáng chốc, tức giận của Lương Hoà tan biến một nửa, cô nhìn con trai đứng trước đầy lỗi lỗi, hỏi: “Mẹ đã nói gì với con tối qua, con còn nhớ chứ?”Bằng đôi mắt sống động, cậu bé trả lời, “Trước khi đi ngủ không được uống nhiều nước.”Làm sao mà nhớ rõ! “Vậy con đã uống bao nhiêu ly nước?”Con bắt đầu đếm… “Đã uống mấy ly?”Lương Hoà nâng giọng, “Chỉ hai ly thôi à?”Con nhúng mặt, lần lượt giơ ra ba ngón tay. “Bao nhiêu vậy?” – Lương Hoà hỏi không tin.Cậu bé phải giơ thêm một ngón nữa. “Ba ly nước thôi mà…”Lương Hoà đành thở dài, nhanh chóng xoa đầu con trai. Cô nhớ lúc trước chồng mình ghét mái tóc xoăn như của Cố Gia Minh. Có lẽ may mắn là đầu tóc xoăn của đứa con trai mới sinh của họ không quá xoăn tít như ngày xưa Lương Hoà đã từng thảo luận với Cố Hoài Ninh về nguồn gốc của tính hiếu động và nghịch ngợm của Cố Gia Niên. Lương Hoà nghiêm túc cho rằng khi cô bé còn nhỏ thì rất ngoan, vâng lời gia đình. Cố Hoài Ninh, nghe xong, mỉm cười và hỏi một cách hỏi mà cứ như là nguy hiểm, “Vậy theo em, Gia Niên có thừa hưởng từ anh không?” Sự nguy hiểm đó khiến Lương Hoà phải né tránh và chuyển sang chủ đề khác.Dứt ra khỏi những hồi ức, Lương Hoà xoa đầu con trai, thở dài, “Được rồi, mẹ sẽ không phê bình con, lần sau nhớ nữa nhé.”Khi đi ngủ không nên uống quá nhiều nước để tránh việc phải đái đêm đấy. Bạn đã biết chưa? Bây giờ hãy đi đánh thức em với mẹ nhé. Trong nhắc đến cặp anh em còn lại, Lương Hoà không kìm được cảm xúc và thở dài một cách nhẹ nhàng. Cô dẫn Cố Gia Niên vào giường của Cố Gia Giai, thấy cô bé đang nằm úp sấp với tay chân xoãi ra, hai bắp chân nhỏ bé đè lên chăn, cái chăn đã cuốn tròn trông rất xù xì không thể nhận diện được hình dạng. Lương Hoà tiến lại gần, vỗ nhẹ nhàng lên cái mông nhỏ của con gái. Cô bé vặn mình nhưng vẫn tiếp tục ngủ. Lương Hoà mỉm cười đề cao, vỗ vỗ mông con thêm một lần nữa, và Cố Gia Giai lại tiếp tục vặn mình. Như vậy lặp đi lặp lại, cuối cùng giấc ngủ đã bị đánh thức, cô bé ôm chăn chầm chậm mở mắt ra, vẫn là đôi mắt đen tròn sâu kín. Con bị đánh thức ra khỏi giấc ngủ ngon lành rất bực bội, khi nhìn thấy mẹ và anh trai đứng trước giường, đầu nhỏ bé nghiêng nhìn rồi đột nhiên biết ngay ai đã làm gián đoạn giấc ngủ. Đôi mắt to tròn phát sáng, miệng nhỏ bĩu ra chuẩn bị khóc. Lương Hoà thấy đôi mắt của con gái nhíu lại nhanh chóng dọa, “Nếu không dậy ngay thì bà Trương sẽ hết trứng ốp lếp rồi, còn muốn ngủ tiếp hay không?” Đúng lúc đó, cô bé đã phản xạ, đứng dậy và nhảy ra khỏi giường. Lương Hoà thở một hơi dài. Ai nói việc chăm sóc hai đứa nhỏ dễ dàng, đôi khi chỉ cần đánh thức chúng dậy mỗi sáng cũng đủ tốn sức rồi, điều đấy là một công việc vĩ đại. Lúc chải tóc cho con gái, Lương Hoà cố giữ chặt cô bé đừng xoay người lung tung. Cố Gia Giai thưởng thức sự phục vụ từ mẹ, nhìn lên bức ảnh gia đình treo trên tường, hỏi: “Mẹ ơi, ba mới về đây không?” Lương Hoà mỉm cười, thắt bên tóc của con, trả lời: “Con nhớ ba nhiều phải không?” Khi thấy con gật đầu, cô mỉm cười và hỏi thêm: “Ba sắp về rồi, con nhìn thấy tờ lịch ấy trên tường chứ, mẹ đã nói điều gì đó về nó đấy, con biết nghĩa là gì không?” Cô bé Cố Gia Giai suy tư một chút rồi trả lời: “Mẹ nói đó là năm con hổ.” “Rất thông minh.” Lương Hoà hôn lên khuôn mặt xinh xắn của con gái, “Khi tờ lịch từ con hổ biến thành con thỏ, ba sẽ về nhà đấy.” Mời bạn đọc cuốn “Chào Anh, Đồng Chí Trung Tá” của tác giả Scotland Chiết Nhĩ Miêu.