**Bất Ngộ** Giới thiệu: Cố Hồng Kiến sống vì Lâm Tư Trạch như là ánh sáng của đời mình. Một ngày, nàng ra đi và phát hiện rằng các quyết định của mình, thậm chí là khi trở thành một hồn ma, vẫn dành cho Lâm Tư Trạch. Được khẳng định rằng Lâm Tư Trạch không phải là nam chính “tra nam”, vui lòng không từ bỏ, nếu bạn đã dừng đọc từ lâu. Và Cố Hồng Kiến, mặc dù không ngây thơ, nhưng khả năng tự chữa vết thương lòng của nàng quá mạnh mẽ, lạc quan đến mức coi thường nỗi đau của mình. Đây là một câu chuyện đáng đọc đầy xót xa.
Cuối cùng, sau một cuộc cãi vã, Lâm Tư Trạch nói với Cố Hồng Kiến: “Chúng ta sẽ không gặp lại trong kiếp này.” Và thực sự, đó là lần cuối cùng họ gặp nhau. Ba tháng sau, nàng trở thành một linh hồn hoang ở kinh thành… Đọc “Bất Ngộ”, bạn sẽ thấy rằng… Nếu Cố Hồng Kiến không gặp Lâm Tư Trạch, nàng chỉ là một cung nữ nhỏ bé, không ai chăm sóc, không có cơ hội trở thành người văn võ lừng danh. Nếu không gặp Lâm Tư Trạch, nàng sẽ không trở thành nữ trạng nguyên đầu tiên của triều đình, thống trị vị trí Thị Lang. Nếu không gặp Lâm Tư Trạch, nàng sẽ không biết một người có thể hy sinh mà không cần đền đáp, tự mình che giấu vết thương. Nếu không gặp Lâm Tư Trạch, cuộc đời của nàng có thể êm đềm hơn, không phải trải qua sóng gió, đau thương và cả sự hoang mang trước cái chết. Nhưng trên thế giới này, không có “nếu”. Cố Hồng Kiến đã gặp Lâm Tư Trạch, trở thành tri kỉ đắc lực của đế vương, nữ trạng nguyên đầu tiên, thị lang độc nhất trong hậu cung của Lâm Tư Trạch. Và cuối cùng, nàng qua đời.
Cố Hồng Kiến trở về kinh thành sau khi chết ở biên cương xa xôi, chỉ còn là một linh hồn vô dụng. Nàng quay về bên Lâm Tư Trạch ngay sau cái chết, không biết lý do, không hiểu tại sao phải quay lại, vẫn luôn mê mải với nửa đời trước. Toàn bộ câu chuyện là những kí ức của Cố Hồng Kiến trong 26 năm đau thương, trong đó, 20 năm nàng dành cho Lâm Tư Trạch – thời gian có yêu thương và đau khổ, nhưng không hối hận. “Bất Ngộ” chính là hành trình chống đối của Lâm Tư Trạch khi ôm trọn lựa chọn đẩy Cố Hồng Kiến vào vực sâu của cái chết và không thể quay lại.
Mười năm, không biết có bao nhiêu lần trong đời hai người có 10 năm để yêu thương và bên nhau? Để giúp đỡ, để nhìn thấy ai đó yêu, nhưng lại không thể kết nối với nhau? Thời thơ ấu của cung nữ Cố Hồng Kiến bắt đầu từ khi nàng 6 tuổi, được dạy dỗ để phục vụ Lâm Tư Trạch, lúc đó Lâm Tư Trạch chỉ là một hoàng tử bị lãng quên. Suốt 10 năm đó, cuộc sống của một hoàng tử không được yêu thương không hề dễ dàng, đặc biệt trong những mùa đông khắc nghiệt, khi cả hai phải chịu lạnh và bệnh tật vì thiếu thốt. Tác giả luôn chọn “đông chí” là thời điểm đau khổ nhất để diễn đạt những khổ đau của họ. Khi đó, chỉ có hai người, họ là người đáng tin nhất của nhau. “Y tin tưởng nàng, giống như nàng tin tưởng y”, họ không chỉ là chủ tớ mà còn là bạn đồng hành. Y là thầy của nàng, giúp nàng vững kiến thức, còn nàng là cô gái trẻ dũng cảm, cứng cỏi, dạy y khí phách và sức mạnh. Họ là tương lai, là những người bạn tốt nhất, đồng thời là những người yêu nhau nhất.Trong những tháng ngày khó khăn, lời hứa dễ dàng phai mờ. Lâm Tư Trạch từng nói rằng khi anh đến đỉnh cao, anh sẽ bảo vệ người mà mình muốn, “Hồng Kiến, lúc đó, tôi sẽ luôn che chở em.”
Mười năm đã trôi qua, tình yêu trong Cố Hồng Kiến dành cho Lâm Tư Trạch đã trở thành một ẩn mầm. Dù nàng không biết yêu là gì, nhưng nàng biết mình sẵn sàng hy sinh tất cả vì Lâm Tư Trạch. Khi nàng 16 tuổi, tay nàng lần đầu ướt máu vì Lâm Tư Trạch, chỉ để nghe anh nói rằng anh yêu một người con gái khác từ lâu.
Sau cái chết của người con gái kia, mọi lời hứa tan biến. Lâm Tư Trạch thay đổi và tuyên bố rằng người anh muốn bảo vệ là Tả Ninh Yên. Điều này để lại vết thương sâu trong trái tim Cố Hồng Kiến.
Hành trình của Cố Hồng Kiến rời xa Lâm Tư Trạch đầy khó khăn. Nàng bị lẫn vào cuộc tình rối, không thể lựa chọn giữa tình yêu và trách nhiệm.
Cuộc sống hạnh phúc nhất của Cố Hồng Kiến và Lâm Tư Trạch là khi họ ở bên nhau. Mặc dù vị vua không mở rộng hậu cung, nhưng Cố thị lang vẫn được anh sủng ái độc nhất.
Trận chiến cuối cùng đã đến, Cố Hồng Kiến đánh đổi tính mạng để bảo vệ đất nước và Lâm Tư Trạch. Hành động của nàng chứng tỏ tình yêu và lòng trung thành vô biên.
Cố Hồng Kiến đã sống cả đời vì Lâm Tư Trạch, hy sinh cho người mà nàng yêu. Dù bị hiểu lầm và bị chỉ trích, nhưng nàng luôn trung thành và hết lòng với tình yêu của mình.
Cuối cùng, Lâm Tư Trạch nhận ra tình cảm quý giá của mình và tiếc nuối vô hạn. Nhưng liệu anh có thể sửa sai trong khi đã quá trễ không? Đó là một vấn đề mà “Bất Ngộ” giữ lại cho độc giả suy ngẫm.Truyện “Bất ngộ” đã kể một câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc. Lâm Tư Trạch và Cố Hồng Kiến yêu nhau nhưng đã lỡ nhau từ rất lâu trước đây. Vì hiểu lầm và không thấu hiểu đối phương, cuộc tình của họ gặp nhiều sót lỗi. Nếu họ thấu hiểu và chân thành nói ra tất cả, có lẽ không phải trải qua nỗi đau như vậy.
Truyện tạo điểm nhấn thông qua việc mô tả chi tiết không gian truyện. Với sự chăm chút, cảnh thư phòng lịch sự của Lâm Tư Trạch nhưng lại với sự xa lạ và quen thuộc khi Cố Hồng Kiến xuất hiện – tất cả tạo nên một không khí đầy sâu lắng và hấp dẫn.
Khám phá hành trình tình yêu đầy bi kịch và hấp dẫn giữa hai nhân vật chính, “Bất ngộ” là câu chuyện đáng đọc và dành cho những người yêu thích thể loại ngôn tình.Năm vạn binh mã phụng mệnh ra trận chống lại Hỗ Châu, đưa mình vào tình thế chết chắc. Nhưng kỳ lạ thay, điềù gì đang xảy ra? Thay vì chết, nàng xuất hiện tại phòng Lâm Tư Trạch ở xa vạn dặm…? Cố Hồng Kiến nhăn mày, bước tới cận kề, cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng như sợi tơ, chỉ cần nghĩ đến việc di chuyển một chút, nàng đã xuất hiện trong căn phòng của Lâm Tư Trạch. Lâm Tư Trạch đang ở đây. Y trông có vẻ mệt mỏi, dựa vào nhuyễn tháp, đôi mắt nhắm lại, dưới mắt hình như có vẻ xanh thẫm, tay trái vẫn cầm một cuốn sách. Mặc dù y trông dường như mệt mỏi, nhưng vẫn giữ vẻ tuấn lãng, với đôi mắt nhắm chặt, mi cong dài trên mí đã thấy rõ ràng, hơi thở nhẹ nhàng như cánh bướm rung, đôi mắt nhòe lên phía dưới, có thể cuốn hút người ta bằng ánh nhìn dịu dàng, nhưng khi tức giận, ánh mắt lạnh lùng có thể làm lạnh lòng người. Cả hai dạng ánh mắt, Cố Hồng Kiến đã trải qua, đầy biết ơn. Nhưng bây giờ y nằm yên ngủ, ánh mắt sáng rực che giấu, trông vô cùng dịu dàng. Kết hợp với cặp mắt sáng, mũi cao, và làn da trắng mịn hơn cả da của Cố Hồng Kiến… Một vẻ đẹp của người phụ nữ nghỉ ngơi trước mắt. Nhưng Cố Hồng Kiến không thèm ngắm nhìn, nàng chỉ muốn biết chuyện gì đã xảy ra, vì vậy nàng “đi” đến gần Lâm Tư Trạch, muốn đẩy anh ta dậy. Lâm Tư Trạch không thích bị đánh thức khi đang ngủ, nếu y thực sự mệt mỏi và bị ai đó đánh thức, có thể trở nên giận dữ, nhưng Cố Hồng Kiến không sợ, việc khiến Lâm Tư Trạch tức giận là tốc phẩm của nàng. Nhưng lần này nàng thất bại. Nàng thấy tay mình xuyên qua thân Lâm Tư Trạch, nhưng anh ta vẫn tiếp tục ngủ yên, không hề bận tâm, tiếp tục giấc ngủ sâu. Cố Hồng Kiến nhấp nháy mắt, rút tay ra, thử lại lần nữa. Nhưng kết quả vẫn như cũ, tay nàng lại xuyên qua thân Lâm Tư Trạch. Nàng không thể đánh thức anh ta, nhưng điều đó cũng không còn quan trọng, vì mọi thứ rõ ràng. Nàng đã chết, trở thành một linh hồn. Hãy cùng đọc cuốn sách “Bất Ngộ” của tác giả Tắc Mộ.