Tôi quyết định cùng bầu đoàn thê tử rời bỏ New Orleans vào rạng sáng ngày chủ nhật 28.8.05 trước khi cơn bão Katrina ập vào thành phố . Khi rời bỏ ngôi nhà mà cả hai vợ chồng ra sức gầy dựng suốt mười ba năm sống trên đất Mỹ tôi đã mặc nhiên chấp nhận tất cả những tình huống xấu nhất có thể xãy ra . Tôi chạy trốn sự xâm lăng của thiên nhiên lần này tuy lòng không thanh thản nhưng không đến nổi thê thiết như  lần tháo chạy  năm1975 khi đất nước rơi vào thảm cảnh xâm lăng của con người .  Đứng từ một góc cạnh nào đó, thiên nhiên tuy dữ dội tàn khốc nhưng không tàn ác bí hiểm như con người . Thiên nhiên giết người trước mặt . Con người giết người sau lưng . Sống sót sau cuộc tàn sát của thiên nhiên còn có thể khởi sự lại từ đầu . Sống sót sau khi bị con người tàn sát ba đời chưa chắc đã ngóc đầu lên nổị Trang bị cho sự suy nghĩ của mình như thế, tôi bình tỉnh ra đi .
Đang tải sách
Trang chủ