Chiếc Bật Lửa Và Váy Công Chúa của Twentine là một câu chuyện tình yêu đầy cảm xúc và sâu lắng. Được so sánh với “Tình yêu nơi đâu” của Bộ Vi Lan, mạch truyện của tác phẩm này mang đến những cảm xúc chân thành và sâu sắc về tình yêu và sự hy sinh.

Chu Vận và Lý Tuân, hai nhân vật chính của câu chuyện, mang trong mình những đặc điểm độc đáo và hấp dẫn. Lý Tuân, một thiên tài lập trình với tính cách lạnh lùng và khó hiểu, nhưng lại sâu sắc và quan tâm khi yêu ai đó. Chu Vận, một cô gái trí thức nhưng cũng có những mặt tối, bị thu hút bởi tài năng và sự độc đáo của Lý Tuân.

Tình yêu giữa họ được xây dựng qua những cử chỉ nhỏ nhặt và sự hiểu biết lẫn nhau. Tuy nhiên, số phận đã đẩy họ vào những biến cố bất ngờ, khiến họ phải đối mặt với sự chia lìa và thay đổi.

Những ký ức và tình cảm đã nhạt nhòa theo thời gian, khiến họ nhận ra rằng cả hai đã trưởng thành và thay đổi. Sự hồi sinh của tình yêu và khám phá về bản thân là những điều đầy cảm xúc mà độc giả sẽ cảm nhận được khi đọc câu chuyện này.Lý Tuân trở về thế giới tự do nhưng không còn là người vô tâm như trước, anh chỉ còn nuôi thù hận. Vẫn lẻ loi như khi không có Chu Vận, cho đến khi gặp lại cô. Anh tưởng rằng có thể đẩy cô ra xa để dâng hết lòng đến những hận thù, nhưng một bức ảnh cô đã khơi gợi những ký ức, những tình cảm anh cho là đã phai nhạt. Cái ký ức đó trỗi dậy mà anh không thể kiểm soát, cũng như tình yêu anh dành cho cô, có dấu vết che giấu, nhưng vẫn tồn tại những thứ yêu thương, ghen tuông như ngày đầu tiên họ gặp nhau.

Chu Vận sau 6 năm vẫn là cô gái sống toàn tấm lòng vì Lý Tuân, vì anh mà nỗ lực, vì anh mà tiếp tục bước chung. Cô vẫn là người nhút nhát trong tình yêu, hoặc chính xác hơn, lo lắng nhiều hơn với Lý Tuân, vì cô không phải lựa chọn đầu tiên của anh, vì anh tài năng, và vì anh có những điều cô nghĩ rằng quan trọng hơn cô. Chu Vận không dám tiến gần nhưng cũng không thể buông tay, cuộc sống của họ tiếp tục như những ngày học sinh, anh dẫn đầu, cô hỗ trợ, hài hòa và hiểu biết lẫn nhau.

Những thù hận dần được buông bỏ, bởi lý trí không thể chiến thắng tình cảm. Đến một ngày, khi nhận ra việc giữ hận lỗi đã mệt mỏi, Lý Tuân không thể tiếp tục mục tiêu cũ sau khi được tự do. Khi anh từ bỏ, anh nhận ra mình không còn gì nữa, nhưng anh không vô vọng vì vẫn có Chu Vận, cô luôn ở bên anh, mãi như vậy.

Đây là một trong những câu chuyện dài hiếm hoi mà tôi đã đọc, mất hai ngày cuối tuần mới hoàn thành (do đọc chậm từ bé) nhưng thấy xứng đáng để dành thời gian. Số lượng nhân vật trong truyện không nhiều, nhưng họ là những con người sống nhiệt huyết và có mục tiêu rõ ràng trong cuộc sống. Những nhân vật được phát triển không hoàn hảo, mỗi người đều có mặt tốt và mặt ẩn chứa những điều không muốn tiết lộ ra ngoài, cũng có những người đã sai lầm, có cuộc sống êm đềm, giống như cuộc sống thực vậy, đa dạng và phong phú.

Truyện có nhiều phần đọc nhanh, nhưng có những đoạn cảm thấy hơi vội vã, không nhất quán với cả câu chuyện. Bắt đầu câu chuyện viết rất tốt, hoàn hảo với những tình yêu ban đầu, những lần đầu tiên họ yêu nhau. Cuối truyện cũng hay, với những nỗ lực của các nhân vật để nâng cao mọi thứ, tình yêu cũng dần phát triển khi họ trưởng thành hơn. Nhưng phần giữa truyện cảm thấy tác giả chút yếu kém trước khi kết thúc phần 1, rồi hối hả để khai mạc phần 2, đọc qua nhưng không thấy hài lòng.

Quay về vấn đề ban đầu, tại sao cảm xúc của tôi không ổn khi đọc xong truyện. Hôm trước bạn dịch truyện “Bạn Chanh” của Giá Oản Chúc và hỏi tôi về việc tại sao không thích chương cuối của truyện. Rất đơn giản vì tôi không ưa các kết thúc quá trọn vẹn như vậy, cảm giác như sự chết chóc là điều tất yếu nhưng không ai muốn đối mặt với. Câu chuyện này cũng tương tự. Khi đến chương cuối cùng vài dòng văn đã để lộ “tựa” và khi đọc tiếp cảm xúc bị giảm sút, bất chấp kết thúc rõ ràng là một kết thúc hạnh phúc.

Về ngoại lệ, với truyện “Hôn Nhân Thất Bại” của Tát Không Không. Thực sự, với một cô gái độc thân như tôi, khi đọc xong truyện này tôi cảm thấy hôn nhân giống như một trò đánh bạc, may mắn và rủi ro, rất u ám, dù sau đó câu chuyện cũng sáng sủa hơn. Nhưng có một điểm rất rõ ràng trong truyện này, đó là việc chọn một đối tượng hôn nhân phải dựa trên tình cảm, không phải vật chất, mà là về tri thức cảm xúc, tư duy về gia đình sẽ ảnh hưởng đến tính cách và trách nhiệm của mỗi người trong hôn nhân. Tôi cảm thấy cách tư duy này không sai vì trong cuộc sống thực tế, tôi thấy nhiều tình huống tương tự như trong câu chuyện này, kết quả cũng tương tự. Do đó, mình xếp lạiBỏ qua “Hôn nhân thất bại” và hãy chìm đắm trong truyện “Chiếc Bật Quẹt và Váy Công Chúa”, bạn sẽ cảm thấy như đang trải qua từng tình huống căng thẳng cùng Lý Tuân và Chu Vận. Dù bị gia đình ngăn cản, họ vẫn âm thầm nắm tay nhau vượt qua mọi khó khăn.*** “Kiểm tra hành lý kỹ lưỡng con ơi!” Chu Vận im lặng mở vali ra và kiểm tra từng món đồ. “Tất cả đã sẵn sàng chưa?” “Đã xong ạ.” Mẹ cô gật đầu hài lòng. Mọi thứ chuẩn bị đã hoàn tất, Chu Vận bị mẹ kéo lại và vỗ nhẹ lên vai. “Khi đến trường, nhớ gọi về ngay nhé con, hiểu chứ?” “Dạ.” “Mẹ muốn tự mình đưa con đến trường nữa!” “Không cần đâu ạ, mùa tựu trường mẹ và bố cũng bận, con tự đi được mà.” Vẻ mặt lo lắng của mẹ hiện rõ. Chu Vận: “Không xa lắm, cùng tỉnh thôi mà.” Mẹ nhấn mạnh: “Nhớ hòa đồng với thầy cô và bạn bè nhé con.” “Dạ.” “Mẹ nhắc lại vài điều quan trọng. Đừng bao giờ làm mình cô đơn trong bất kỳ tình huống nào, để tránh bị bắt nạt. Hãy tạo mối quan hệ tốt với bạn cùng phòng, vì chúng ta sẽ ở chung suốt bốn năm. Và thứ ba…” “Con hiểu rồi, không cần nói thêm đâu!” Chưa kịp hết mẹ đã nhận được câu trả lời của Chu Vận. Trước cửa kiểm tra vé chỉ còn hai mẹ con, mắt mẹ ửng hồng, vuốt tóc Chu Vận: “Con phải ngoan nhé, con là tự hào của ba mẹ!” Vẫy tay chào mẹ, Chu Vận kéo hành lý vào ga. Cô thở sâu và cảm thấy thoải mái khi tâm trạng bình thường trở lại. Cô tự mình mang vali lên tàu, và bốn giờ sau, cô rất hạnh phúc khi xuống tàu. Đây không phải lần đầu Chu Vận đến thành phố này, cũng không phải lần đầu đến trường học này. Trường được đánh giá là số một hoặc số hai trong cả nước, và ở gần nhà. Ba mẹ của Chu Vận đã chọn trường này là ưu tiên hàng đầu trong kỳ thi đại học. Có một người bạn thân của bố cô trong trường, nhưng đã qua đời một năm trước vì xuất huyết não. Ngày hôm nay, trường rất sôi động. Tất cả học sinh mới đều phấn khích, tràn đầy nhiệt huyết. Dù có giấu đi sự căng thẳng dưới bề ngoài, niềm vui vẫn hiện rõ trong ánh mắt của họ. So với các sinh viên ca năm, những người nghiên cứu sinh trông bình tĩnh hơn nhiều, nhưng vẫn toát lên ánh sáng trong mắt. Họ nhìn đám sinh viên mới như những chú chim non đang chuẩn bị ra bay. Khi Chu Vận kéo vali đến phòng, đã có một người ở đó. Trước đây, Chu Vận chơi với một người bạn thích trang điểm, và theo cách cô nhận biết, mọi cô gái trang điểm đều xinh đẹp. Và theo tiêu chí đó, cô gái trước mặt là một nàng công chúa thực sự, với lớp trang điểm nặng như một chiếc bánh kem sinh nhật. Cô gái bánh kem nghe tiếng người vào phòng, quay đầu nhìn Chu Vận. Trong khoảnh khắc đôi mắt chạm nhau, Chu Vận cười thân thiện. “Chào bạn, mình là Chu Vận.” Cô gái bánh kem nhìn Chu Vận từ đầu đến chân. Dưới lớp trang điểm dày đặc, mắt màu xám khói nhìn chằm chằm, nụ cười của Chu Vận trở nên e dè. “Tôi là Nhậm Địch.” Và thế là… liệu cô ấy đã nuốt bao nhiêu viên thuốc mới có thể có chất giọng khàn đặc như vậy? Tâm trí của Chu Vận rối bời, không biết phải làm thế nào. “Ồ…!” Lúc đó, có tiếng nói phía sau. Chu Vận quay đầu, một cô gái đeo kính đang nhìn cô và Nhậm Địch: “Chắc chúng ta là bạn cùng phòng đúng không? Tôi là Phương Thư Miêu!” Vòng tự giới thiệu tiếp tục. Nhậm Địch ít nói, vẻ mặt lạnh lùng dưới lớp trang điểm, nhưng cũng không quá quan trọng. Ai mà mong muốn một chiếc bánh kem biển diễn biểu cảm chứ? Chu Vận phải tìm cách duy trì không khí dễ chịu này. May mà Phương Thư Miêu thì rất vui vẻ, cô ấy lấy ra hộp mứt để cùng trò chuyện. … Đừng bỏ lỡ cơ hội đọc “Chiếc Bật Quẹt và Váy Công Chúa” của tác giả Twentine.

Đang tải sách
Trang chủ